Đạp Tiên – Chương 38

Đạp Tiên

Biên tập: Keikan

Chương 38: Bạch hạc thân pháp, Chấn Phong kiếm quyết

Luận vai vế của tu sĩ lấy thực lực làm trọng, không liên quan đến tuổi tác.

 

Tuy tuổi Kỳ Phúc không lớn lắm, nhưng tu vi hiện tại là Luyện Khí tầng bốn không hề thấp, chưa tính lực chiến kinh người.

 

La Minh nhìn thấy từ đầu tới đuôi cảnh Kỳ Phúc xoá sổ bảy người một cách lưu loát sạch sẽ, trong lòng biết rõ người thiếu niên trước mắt này chính là sát thần.

 

“Sư, sư huynh, sư huynh! Ta cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không thấy.” La Minh biết cho dù mình có thân pháp tổ truyền cũng không có khả năng thoát khỏi tay thiếu niên này.

 

“Ta chỉ tin người chết cái gì cũng không nhìn thấy.”

 

“Sư huynh, sư huynh, ta có thân pháp vũ kỹ tổ truyền. Mặc dù chỉ là thân pháp hoàng giai hạ phẩm nhưng chỉ cầu sư huynh tha cho ta một mạng tại đây, La Minh nguyện đem cả mạng giao cho sư huynh, từ nay về sau làm nô bộc cho huynh.”

 

“Thân pháp vũ kỹ?”

 

“Đúng, đúng, trên người tiểu đệ có thân pháp vũ kỹ tổ truyền. Cái này hiến tặng cho chủ nhân.” La Minh vói tay vào trong ngực áo mình.

 

Thật ra trong vạt áo của gã có giấu một cái phù lục cấp thấp trung phẩm, tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Luyện Khí tầng sáu. Chỉ trong nháy mắt, thiếu niên trước mặt này sẽ bị phù trong tay gã đốt thành tro bụi. La gia của gã có một vị tổ tiên từng là cao nhân Trúc Cơ kỳ, có để lại thân pháp vũ kỹ tổ truyền và tấm phù lục này. Mặc dù hơi tiếc, nhưng tấm phù lục này có thể đổi mạng gã còn tính làm gì. Hừ, thực lực mạnh thì sao? Kiếm tu thì thế nào? Người sống sót cuối cùng mới là người thắng. Mấy tên huynh đệ kia của gã cũng rất lợi hại, toàn cao thủ Luyện Khí tầng bốn tầng năm, giết người như bẻ cổ gà. Rồi sao, còn không phải vì tham lam mà chết dưới vuốt Phong Lang cả à.

 

Thiếu niên hôm nay dù có thiên phú cỡ nào, chỉ cần hắn có lòng tham, cũng sẽ chết trong tay mình.

 

Tay của La Minh đã mò được lá phù lục giấu kỹ trước ngực.

 

Lát nữa thôi, gã có thể thoát thân khỏi cái chết.

 

Tâm trạng đang vui mừng, La Minh bỗng cảm thấy trên đỉnh đầu xẹt qua một luồng gió, đặc biệt lạnh lẽo, gã cảm thấy tóc gáy toàn thân đều dựng lên.

 

Sau đó, hắn cảm thấy mặt đất từ từ khuếch đại, lát sau, cái gì gã cũng hết thấy được.

 

“Có quỷ mới tin ngươi.” Kỳ Phúc thu hồi Canh Kim kiếm, lạnh lùng nhìn thi thể lìa đầu dưới chân. “Nếu trên người ngươi có thân pháp vũ kỹ, giết ngươi rồi, đồ vật tự nhiên thành của ta.” Kỳ Phúc ngồi xổm xuống lục lọi thi thể.

 

Tay người này còn chôn trước ngực, Kỳ Phúc nhanh nhẹn lấy phù lục từ trong tay gã. “Phù lục hạ cấp trung phẩm, lợi cho ta rồi. Xem ra trên người gã này có không ít thứ tốt. Cũng không biết có món gì giật được từ trên tay người khác.”

 

Tay Kỳ Phúc ngừng lại, ngón tay chạm phải đồ gì đó bằng ngọc. Sửng sốt, “Thật sự có công pháp?”

 

Kỳ Phúc không nhìn, trực tiếp cất ngọc giản. Lại lấy một phù lục ra đốt trụi thân thể La Minh.

 

Kể ra, trên người sư huynh họ Liên kia cái nhiều nhất chính là hoả phù, khoảng hơn mười cái. Chắc chuẩn bị để huỷ thi diệt tích.

 

Lộ trình kế tiếp khá thuận lợi.

 

Kỳ Phúc dựa vào cảm giác nhạy bén của Tiểu Ô, tránh được mấy lượt mánh khoé của các nhóm muốn giết người cướp của. Tuy Kỳ Phúc biết khả năng đánh chết mấy người này không nhỏ, nhưng không cần thiết phải gây phiền toái. Hắn chẳng qua chỉ là một tên đệ tử ký danh mới nhập môn, không thân không thích, chỉ cần người khác không đụng tới mình, vẫn nên khiêm tốn chút. Hắn không phải loại người có lòng tốt, nhưng không để mặc người khi dễ.

 

Cây cối thưa thớt dần, Kỳ Phúc biết mình đã rời khỏi phạm vi thung lũng Xích Viêm. Không đi thẳng đến phường thị dưới núi Thanh Thuỳ, mà trực tiếp trở về đỉnh núi Vân Miểu. Đồ trên người hắn cộng lại là một món tài sản lớn, hắn hiểu được đạo lý phải cất giấu đi.

 

Trở lại Vân Nhai đài, căn nhà gỗ nhỏ nhoi trơ trọi tuy đơn sơ nhưng chính là nơi Kỳ Phúc đã sống mấy tháng qua. Mười ngày qua màn trời chiếu đất, tinh thần căng thẳng cao độ, lại thêm mấy lần chém giết, đối với một thiếu niên chưa tới mười bốn tuổi như Kỳ Phúc mà nói thật như một giấc mộng.

 

Tiện tay ném bọc đồ xuống đất, lấy thanh thân phù ra, vệ sinh thân mình qua loa một chút rồi Kỳ Phúc nằm úp sấp trên giường của mình.

 

Tinh thần hơi thả lỏng ra cơn buồn ngủ liền ùa tới. Kỳ Phúc để mặc mình tiến vào cõi mộng vô biên.

 

Một đêm này, Kỳ Phúc ngủ đặc biệt sâu.

 

Hôm sau, xử lý xong xuôi phế đan, Kỳ Phúc mới lấy những món mình thu được ra. Đem linh thảo, khoáng thạch, tài liệu phân thành từng bọc nhỏ. Mỗi bọc có khoảng năm mươi điểm cống hiến.

 

“Bạch Hạc bộ pháp” là thân pháp vũ kỹ hoàng giai hạ phẩm.

 

“Đây đều là đồ tốt, gã kia không gạt ta. Nhưng đến lúc chết gã vẫn nắm chặt phù lục thế, nhất định là muốn nhân cơ hội đánh lén ta. Nếu ta bị thân pháp vũ kỹ làm lay động, nổi lên lòng tham, chắc chắn bị gã đánh lén, không chết cũng bị trọng thương.” Kỳ Phúc nhớ lại tình hình lúc đó, mồ hôi lạnh trên người túa ra. May mà mình đinh ninh gã đang muốn lừa mình, bằng không rất có khả năng vì lòng tham mà chần chừ, để cho gã đó đắc thủ.

 

“Thân pháp vũ kỹ với công pháp đều rất khó có, đặc biệt là thân pháp vũ kỹ. Vạn Pháp các còn chưa có được mấy bộ.” Kỳ Phúc cầm ngọc giản, hài lòng nghĩ, “Cho dù là hoàng giai hạ phẩm cũng hơn mấy lần pháp quyết công kích hoàng giai thượng phẩm.”

 

Đem ngọc giản cất đi, Kỳ Phúc lại cầm mười phù lục lần này thu hoạch được.

 

Toàn là đồ tốt, chỉ cần một ít linh khí là có sử dụng phù lục khác với pháp thuật. Nếu dùng tốt, ra tay nhanh, còn không biết có bao nhiêu tác dụng kiềm hãm đối thủ, có điều bây giờ không có tác dụng lớn với Kỳ Phúc. Mười mấy phù lục này đa phần là hoả phù cấp thấp hạ phẩm, chỉ có thể bằng với hoả cầu của tu sĩ Luyện Khí tầng ba. Đối với Luyện Khí tầng bốn như Kỳ Phúc thì không có tác dụng, lúc bình thường để huỷ thi diệt tích không tệ, cháy đến chẳng còn mảnh vụn. Còn hai lá hoả linh phù cấp thấp trung phẩm, tương đương với hoả linh thuật của tu sĩ Luyện Khí tầng bốn. Khi kích phát, sẽ hiện thành hoả linh mình muốn để công kích. Đưa cho Vạn Thanh Thanh phòng thân trái lại không tệ. Nhắc đến Vạn Thanh Thanh vì nguyên nhân trao đổi nhiệm vụ với Lam Nhược Hoa, nên được y chiếu cố, ở trong đệ tử ký danh cũng không có ai muốn trêu chọc đệ ấy.

 

Kỳ Phúc lấy phù lục cuối cùng ra. Đây cũng là phù lục cấp thấp trung phẩm, nhưng so với hoả linh phù thì lợi hại hơn. Chính là Thổ thứ thuật. Tương đương với một kích mạnh nhất của tu sĩ Luyện Khí tầng sáu thuộc tính thổ. Màu vàng trên phù lục tản ra ánh sáng nhàn nhạt, vừa nhìn đã biết uy lực phi phàm.

 

Kỳ Phúc đem Thổ thứ phù cất, thứ này trong thời điểm mấu chốt có thể cứu mạng hắn. Tuy rằng hắn có thể đánh chết một gã tu sĩ Luyện Khí tầng năm cao thủ, nhưng chính hắn cũng biết, phần lớn nguyên nhân vì hắn ra tay chớp nhoáng, hơn nữa người kia cũng khinh địch. Nếu Liên sư huynh kia toàn lực công kích, Kỳ Phúc muốn đánh chết gã tốn không ít sức lực, sẽ không dễ dàng như lúc đó.

 

“Nói vậy, Khô mộc hồi xuân kiếm quyết vẫn thiếu lực công kích. Tuy có thể làm đối phương bị mê hoặc hoặc kiềm chế nhưng không có nhiều lực sát thương. Xét về lực công kích của Khô mộc hồi xuân kiếm quyết hoàng giai hạ phẩm của mình, có thể đánh chết yêu thú cấp hai trung phẩm, thì cả yêu thú cấp hai thượng phẩm cũng có thể liều mạng. Tiếc là, Khô mộc hồi xuân kiếm quyết hoàn toàn chẳng có cách nào để đâm rách lớp da cứng rắn của yêu thú. Một chiêu Linh tụ lực sát thượng mặc dù lớn, nhưng quá hung tàng, cần có thời gian chuẩn bị nhất định. Việc quan trọng bây giờ ngoại trừ luyện Bạch hạc bộ pháp, còn phải tìm một bộ kiếm quyết có lực công kích mạnh. Vấn đề điểm cống hiến không cần lo lắng.”

 

Kỳ Phúc lấy một trong ba bọc, đi thẳng đến phường thị ở núi Thanh Thuỷ đổi điểm cống hiến.

 

Với tu vi Luyện Khí tầng bốn của hắn, năm mươi điểm cống hiến cũng bình thường. Nếu một lần đưa ra trăm điểm cống hiến, nhất định sẽ bị người khác nghi ngờ.

 

Đi ra từ Bách Thảo đường và Thiên Khí các, Kỳ Phúc nhìn con số năm mươi bảy điểm cống hiến trên minh bài, so với dự đoán năm mươi lăm của hắn thì nhiều hơn hai. Kỳ Phúc rất thoả mãn.

 

Lại đến Vạn Pháp các.

 

Chủ sự vẫn là Trương sư huynh kia.

 

“Sư đệ.” Trương lão đầu có chút ấn tượng với Kỳ Phúc. Còn trẻ như vậy đã có tu vi Luyện Khí tầng bốn, đặt vào trong nội môn cũng thuộc dạng nhanh nhất. Có điều thiếu niên tính cách kém quá, tầm nhìn không cao, lại còn theo đuổi ảo tưởng xa vời. Nếu bỏ mấy vấn đề này, chắc chắn một bước lên mây. Thái độ lão không tính là nhiệt tình, cũng không gọi là lãnh đạm.

 

“Trương sư huynh.”

 

“Sư đệ, hôm nay đến để mua công pháp? Ta nói rồi, con đường kiếm tu này rất gian nan, sư đệ còn trẻ, đi lại pháp tu vẫn không muộn. Với tư chất của sư đệ nhất định có hy vọng vào Trúc Cơ.”

 

Kỳ Phúc nhìn Trương sư huynh đưa ra mấy ngọc giản pháp thuật, miễn cưỡng lắc đầu, “Trương sư huynh, ta đến để mua kiếm quyết.”

 

“Kiếm quyết?” Trương lão đầu ngẩng đầu kinh ngạc, vừa định nói, “Ngươi sao không biết thức thời gì vậy, ta ở Vạn Pháp các ngây người mấy mươi năm nhìn thấy không biết bao nhiêu tu sĩ đi con đường kiếm tu, nào có mấy người luyện được thành tựu gì.” Chợt dừng lại.

 

“Sư, sư đệ luyện thành?” Trương lão đầu không tin vào mắt mình. Nhãn lực của Trương lão đầu dĩ nhiên có, trên người Kỳ Phúc tản ra nhuệ khí nhàn nhạt, chính xác là nhuệ khí. Kiếm pháp không khó luyện, người sử dụng kiếm không ít, thế nhưng kiếm tu chẳng hề nhiều. Chính bởi có rất nhiều người luyện kiếm mà luyện mãi không ra cái nhuệ khí đặc biệt của kiếm tu. Có nhuệ khí, mới trở thành kiếm tu.

 

Kỳ Phúc cười gật đầu, nhuệ khí trên người phát ra chẳng hề che giấu, sắc bén không gì sánh được, chính là nhuệ khí đặc biệt chỉ riêng kiếm tu mới có.

 

“Chúc mừng sư đệ.” Kiếm tu vừa thành, lực công kích vô cùng cường đại. Mỗi một kiếm tu đều là thiên tài chiến đấu, bất kỳ tông môn nào cũng cực kỳ coi trọng kiếm tu.

 

Trương lão đầu biết, thiếu niên hiện tại ở trước mắt này, về sau nhất định sẽ chiếm một chỗ ngồi trong tông môn. Trương lão đầu lập tức cung kính nói, gương mặt cười rạng rỡ, tốc độ nhanh chóng mặt đem ra bốn cái ngọc giản: “Mấy ngọc giản này đều là kiếm quyết tốt nhất của Vạn Pháp các, là kiếm quyết hoàng giai trung phẩm trở lên.”

 

Kỳ Phúc cầm lấy một trong số đó, tinh thần chìm vào trong.

 

“Lạc Tuyết kiếm quyết, kiếm quyết hoàng giai trung phẩm, tổng cộng bảy mươi hai thức, nhất kiếm phiêu tuyết, khi sử dụng sẽ như tuyết lạnh nạo xương.” Là loại kiếm pháp thích hợp với nữ tử hơn. Kỳ Phúc lắc đầu, hắn muốn tìm một loại kiếm quyết có lực công kích cường đại. Lạc Tuyết kiếm quyết tuy tốt nhưng không thích hợp với hắn.

 

“Chân Thủy kiếm quyết, kiếm quyết hoàng giai trung phẩm, tổng cộng ba mươi sáu thức, chân thủy hoàng mâu trường, hương phong ngọc xử minh. Thủy trung hữu kiếm, kiếm trung hàm thủy.” Kỳ Phúc bỏ Chân Thuỷ kiếm quyết xuống, vẫn bất mãn.

 

“Lạc anh kiếm quyết, kiếm quyết hoàng giai trung phẩm, tổng cộng ba mươi sáu thức, phương thảo tiên mỹ, lạc anh tân phân. Kiếm như hoa, hoa như kiếm.” Kỳ Phúc lắc đầu lần hai. Lạc Anh kiếm quyết cùng với Khô mộc hồi xuân kiếm quyết của hắn có điểm tương tự. Đều lấy việc mê hoặc và kiềm chế đối phương làm chính. Cùng là kiếm quyết hoàng giai trung phẩm, nhưng lực công kích không bằng hai loại trước. Với lại Kỳ Phúc cảm giác được Khô mộc hồi xuân kiếm quyết không đơn giản, dù giờ hắn không thể lý giải nhưng khẳng định tốt hơn so với Lạc Anh kiếm quyết này.

 

Nếu bàn về lực công kích, cho dù Lạc Anh kiếm quyết có lực công kích cao nhất trong ba bộ, nhưng Kỳ Phúc vừa nghe cái tên ‘Lạc Anh kiếm quyết’, trực giác cho biết đó là để cho nữ nhi luyện, trong lòng phản kháng.

 

Kỳ Phúc buông Lạc Anh kiếm quyết ra, nhìn về cái ngọc giản cuối cùng. Nếu cái này cũng không hài lòng, hắn đành chọn luyện Lạc Tuyết kiếm quyết vậy.

 

“Chấn phong kiếm quyết. Kiếm quyết hoàng giai trung phẩm, chia ra Chấn tự quyết và Phong tự quyết, mỗi quyết đều có bảy thức. Chấn như lôi xà vạn trượng, Phong như thái sơn áp đỉnh.” Cái Chấn phong kiếm quyết này chẳng phải Trương Toàn sư huynh dùng lúc đó sao? Kỳ Phúc lướt nhanh qua, đột nhiên nhớ tới ‘Phong tự quyết’ trong Chấn Phong kiếm quyết mà Trương Toàn sử dụng trước đây. Cái này không tệ, hắn còn nhớ rõ Trương Toàn sử dụng Phong tự quyết thế nào, kiếm ảnh như núi, uy lực vô cùng lớn.

 

Không do dự nữa, Kỳ Phúc lập tức quyết định, đổi Chấn Phong kiếm quyết.

 

[1]: Hôm nay editor đi biển chơi rồi, bài đăng là tự động. =))

3 bình luận về “Đạp Tiên – Chương 38

Tâm tình thiếu nữ